trăng
Trăng
Mười bốn trăng tỏa chiếu muôn nơi
Một vài đám mây lưng chừng trời
Không gian đêm xuống thật yên tĩnh
Chiếu sáng lòng tôi tận chân trời.
Vài chú dế kêu tiếng nỉ non
Men theo lối cũ con đường mòn
Thỉnh thoảng chựng lại vài ba tiếng
Con khác lại gáy tiếng no tròn.
Hôm nay ta lại ngắm trăng đêm
Ngồi trên chiếc võng vải dù mềm
Sương rơi thấm lạnh vai đôi chút
Một mãnh trăng khuya xuống bên thềm.
Không biết đêm nay trăng nghĩ ai
Mà ta ngồi đây với canh dài
Nhớ vào đi ngủ cho khỏe nhé
Trăng sao là chuyện của đêm dài.
Thích Đồng Nhật