mót lúa
Tác giả:
Caphesuotngay
Con cò mót lúa ngoài đồng. Còn tôi mót một ít hồng môi em. Tối qua ngủ giấc không yên. Hình như chỗ giấu môi mềm biến đi. Cả đêm không biết lo gì. Mãi khi gà gáy người đi gánh gồng. Khóm trà hoa đã thơm nồng. Mà sao...
|
loay hoay
Tác giả:
Caphesuotngay
Em bướng bỉnh và khó khăn như viên gạch. Tôi một lần chạm vào. Vết xước nhẹ cũng làm chảy máu. Bây giờ đã thành sẹo trên tay. Ngày qua ngày. Bức tường vôi lung lay. Mà viên gạch cứ loay hoay. Không thể nào tôi xếp...
|
lấy lại biển đông để thấy những chân trời
Tác giả:
Caphesuotngay
(Còn lại tim này thương phế. Và mùa xuân nửa địa cầu về trễ). Lẽ ra những bờ biển quê hương. Phải xanh dài tít tắp. Lẽ ra những hòn đảo quê hương. Phải nườm nượp bóng dừa. Này em, hỡi em. Bao lâu nữa. Thủy...
|
mùa hoa cúc
Tác giả:
Caphesuotngay
Viết tặng những người con của Bắc Ninh. . (Đường đi Thuận Thành, Bắc Ninh). Thế là mưa ở Thuận Thành. Thế là vườn Cúc có lành lặn không? Sợ mưa lấm áo em hồng. Sợ mưa vấy cả chờ mong ít bùn. . Nghe ai kể trận...
|
không còn em
Tác giả:
Caphesuotngay
Giữa cuộc đời... Ta không còn em. Để nâng niu khu vườn nhỏ. Ta không còn em. Đợi những buổi chiều đầu ngõ. Chiếc lá rụng về cô đơn. Ta vẫn đợi em. Ngọn gió màu quen quen. Nắng xổ tung ngược chiều tà áo. Hôm nay...
|
man mác
Tác giả:
Caphesuotngay
Phố xăm xăm đi vào mùa gió. Ngày xưa tóc thả bay trên đường. Hà Nội hôm nay buồn gom lại. Giấu hết những làn tơ vương. Làm sao nhận ra nhau nơi ngã tư. Nếu không chiếc áo màu dịu lại. Những tiếng còi chen nhau inh ỏi...
|
mờ
Tác giả:
Caphesuotngay
Đọt tháng Ba xanh tương tư. Tự thiêu thân giữa thực hư trái mùa. . Đàn kiến cánh cõng cơn mưa. Về ngang thành phố đong đưa lòng người. . Em là khỏang trống hồn tôi. Để chiều gió nói những lời vu vơ. . Dòng sông...
|
một giọt mưa
Tác giả:
Caphesuotngay
Ừ! Em gửi hạt mưa đậu trên vai. Về cho anh. Nghĩ đến con đường xa, ái ngại. Gió, mây, hẳn là kiếp bôn ba. Thế mà đời sống cũng đổi thay. Rồi theo đó mà bôn ba mãi. Mưa trên vai, mưa trên tóc. Sẽ lạnh, sẽ khô. Những...
|
khi em đi
Tác giả:
Caphesuotngay
Em đi, chắc sẽ buồn ngập phố. Những ngại ngần, xấp xải, linh lan. Con đường heo may mềm lát cắt. Khác gì tuốt kiếm buổi Ô giang. Em đi, có thể là ngày nắng. Đủ vàng lên nửa nhánh hoa Ban. Khăn, áo ai che mùa gió lộng...
|
mất
Tác giả:
Caphesuotngay
Tha hương như mất mẹ. Buồn lên những dặm trường. Bây giờ tôi đã hiểu. Hồn cuống lá rời thương. Sài Gòn chìm tưởng tượng. Hà Nội làm khói sương. Buổi sáng sầu vun cỏ. Bật gai, nhánh bất thường. Tôi thấy tôi trong...
|