anh về cùng nỗi nhớ
Em vùi mình vào trong nỗi nhớ anh
Nghe gió núi vỗ về nhành cúc dại
Tiếng vó ngựa dội lòng chiều hoang hoải
Đồng cỏ may dợn trải cuối chân trời
Thảo nguyên buồn hoa lá cũng tả tơi
Tiêu sáo vọng rớt bên đời du mục
Như kể lể trọn nỗi niềm uẩn khúc
Vết gai cào đau nhức tận trong tim
Hoàng hôn buông tựa một dải lụa mềm
Trăng non nhú màn đêm càng hư ảo
Hài ai thả trên lá khô lạo xạo
Lãng tử cười vai áo đẫm phong sương
Chốn cô liêu bỗng chốc hoá thiên đường
Nụ hôn vội tìm nương bờ môi ngọt
Vừa kịp đủ xoa dịu ngàn chua xót
Trỗi cung đàn thánh thót nhịp tình ngân.