bâng khuâng
Cuối tiết thu vẫn tràn ngập sắc vàng
Bướm khát nhuỵ miên man làn gió mới
Cúc nở rộ đong đầy niềm hứng khởi
Ngẩn ngơ lòng như ngóng đợi mùa sang
Mượn vần thơ đông lạnh dệt áo choàng
Đem bút ngọc vẽ chiều loang vị ái
Triền cát mịn ấp ôm màu nắng trải
Mặt nước xanh nhuộm thắm dải mây trời
Chỉ đôi dòng xướng hoạ giữa đêm trôi
Cũng xao xuyến cũng bồi hồi trong dạ
Chênh chao gió mặc cánh diều lơi lả
Nghe thơm nồng hương cỏ lạ bâng khuâng.