chuyện tình của biển
Sóng vô tình đánh cắp một nụ hôn
Bờ cát mịn mất linh hồn từ đó
Ghen với cả nụ san hô thắm đỏ
Hay cánh buồm vàng võ buổi chiều phai
Ôm hình trăng bằng những sải tay dài
Khe khẽ gợn sắc ngọc trai lấp lánh
Được ấp ủ nên trăng hoài đỏng đảnh
Chỉ ước ao giữ sóng cạnh bên mình
Biển dịu dàng e ấp đón bình minh
Trăng khuất bóng nắng rập rình thế chỗ
Bờ cát đợi sóng kia về thổ lộ
Ươm mầm yêu giữa mỗi độ trăng tàn
Biển đa tình hay sóng quá chứa chan
Mà đắm đuối gieo muôn vàn khát vọng
Anh anh hỡi đừng nồng nàn như sóng
Để đêm buồn lạc lõng cát vàng em.