nỗi niềm của anh
Em bảo anh lấy vợ
Cho lòng hết bơ vơ
Nhưng em à! Anh sợ:
Hiu quạnh đời con thơ...
Những nỗi niềm trăn trở
Theo anh suốt đến giờ
Đêm từng đêm nức nở
Sau thoáng buồn vu vơ
Kiếp phong trần nặng nợ
Mang nghĩ suy dại khờ
Tình duyên thành lỡ dở
Tan rã khoảng trời mơ
Thời gian bào nỗi nhớ
Kỷ niệm xưa phai mờ
Mảnh linh hồn đã vỡ
Như đá băng thờ ơ...!
Bài này đã được xem 517 lần
|
Người đăng:
|
Dế Mèn
|
|
|