kí ức học trò
Anh hồi tưởng về sân trường ngập nắng
Lũ ve sầu chỉ im lặng vài giây
Lại ngân vang mặc thể xác hao gầy
Rồi mải miết đến thân ngây hồn dại
Anh cũng vậy ôm trọn niềm tê tái
Dấu yêu xưa nỡ bỏ lại sao đành
Tuổi học trò kí ức những ngày xanh
Luôn thắm đẹp tựa một nhành phượng vĩ
Anh khẽ gọi tên người từng tri kỉ
Gieo vào lòng âm ỉ chút vu vơ
Giữ trong tim hình bóng chẳng phai mờ
Dệt nên những vần thơ đầy lưu luyến
Tình tan vỡ không tròn câu ước nguyện
Tiễn chân người cho kịp chuyến đò ngang
Đến rồi đi em hỡi quá vội vàng
Sầu dang dở anh đa mang trọn kiếp.