chuyện người xưa
CHUYỆN NGƯỜI XƯA
Người xưa nhón gót sang sông
Chim sáo sổ lồng nhẩm tính tròn năm
Thời gian ủ dột tím bầm
Giai điệu bổng trầm man mác hồn tim
Người xưa biền biệt bóng chim
Lặn lội kiếm tìm mỏi gối chồn chân
Đôi khi bỗng mất thăng bằng
Nghiêng ngả dùng dằng than thở , thở than
Người xưa gạt bóng chiều tàn
Dấu vết lan tràn tiếc nuối ngậm đau
Dòng sông kí ức trôi mau
Con cá trở sầu cắn lỡ mùa câu
Người xưa đẽo gọt thương đau
Nhen nhúm cạn tàu ráo máng ô hay?
Con đường thăm thẳm tóc bay
Chiếc áo phơi bày cho ải , cho ai?
Người xưa bén gió trúc mai
Ta khóc hổm rày mòn nốt con ngươi
Khơi lên tình chết ngậm ngùi
Giông tố đầy trời đè nát mùa sau
Người xưa vào cõi chiêm bao
Dư vị ngọt ngào bẽn lẽn rèm buông
Chuyện ngày xưa , mỏng khói sương
Ở cuối thiên đường còn nhớ đời ta ?
Ngày 7/11/2021
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 330 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|