chiều ngóng quê nhà
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Phía ấy đẹp trời chắc quê mẹ không mưa Mà con thấy trong lòng bão nổi Mẹ tuổi chín mươi, ôi thời gian đừng vội Chiều ngóng quê nhà thương nhớ mẹ, Mẹ ơi! Nghĩa Tân,06.1999
|
chiều mong em
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Chuyến xe nào có em. Sao giờ chưa về bến. Mây vần vũ biển đông, cơn mưa chiều ập đến. Giông tố đường em đi. Sơn Tây! đã qua rồi mùa thi. Ngỡ đã hết khoảng trời xa cách. Không còn cảnh mình em trong giá lạnh. Không...
|
chiều nhớ thương
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
(Theo điệu Lý chiều chiều). Chiều buồn! Thương nhớ phương trời xa. Người về đâu? Kim Luông hay là thôn Vỹ. Có hay xót xa nỗi niềm. Bao tháng năm u hoài. Ngự Bình mây giăng. Trông trăng! Ngóng theo tin người....
|
chiều huế tìm em
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Tôi về chiều Huế không mưa. Mà sao vắng bóng đò đưa hỡi người. Đông Ba rộn tiếng nói cười. Tìm em chỉ thấy tháng mười tím thu. *. Vọng từ Hương Thuỷ lời ru. Qua Hương Trà thấy mù u thoáng buồn. Thuận An ai gửi cá...
|
chôn đi một thuở mơ hồ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Viết cho người có chuyện tình dang dở. Mượn câu thơ đào mồ. Chôn sâu ánh sao băng. Che đậy nỗi buồn. Lấp niềm vui dang dở. Xoá dấu vết bọt xà phòng oà vỡ. Trả lại ngày nào những nguyên thuỷ hoang sơ. *. Để em...
|
chắp vá nỗi buồn
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Gượng tìm vui vá nỗi buồn. Chua chát lắm. Mong lấp điều cay đắng. *. Gom những chiều tà. Không đủ chong đêm trắng. Ghen Cuội kia cứ o bế chị Hằng. *. Khập khiễng thời gian. Kê mãi không bằng. Sương rỏ giọt, cánh...
|
chiều thương nhớ mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Trông đầu sóng. Ngóng chân mây. Mênh mang. Chỉ thấy giăng đầy gió mưa. *. Trời buồn. Không ánh sao thưa. Bến bằng an mẹ tới chưa. Hỡi người! *. Mới hôm qua. Mẹ nói cười. Mà nay Mẹ hỡi! Cách vời thiên thu. *...
|
chút quà muộn con xin dâng mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Mẹ ơi! Hoa tặng mẹ lần này con dâng cùng trầm hương. Với bài thơ biết là đã muộn. Những câu chữ một thời ước muốn. Nay dâng lên mẹ hiền! Mẹ hiền đã đi xa. *. Tròn tháng rồi trời vẫn cứ mưa sa. Thương nhớ mẹ biển...
|
chiều nhớ cố nhân
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Chiều tìm về chốn cũ. Hoang tàn. Vết tích nắng mưa. Thời gian xóa nhòa bóng dáng người xưa. *. Cây ngẩn ngơ. Cành lá lưa thưa. Chạnh lòng nhớ. Nỗi buồn giăng ngang cửa. *. Người đã đi xa. Chắc không về nữa. Đông...
|
chưa đông nào lạnh thế
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Buốt giá nỗi buồn. Chưa đông nào lạnh thế. Mẹ xa rồi! Vắng lặng một miền quê. *. Thất thất lai tuần. Lòng con tái tê. Bao thương nhớ. Trải chân mây cửa bể. *. Ơi đất rộng trời cao. Sao đông này lạnh thế. Trống vắng bốn...
|