mưa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Tôi giơ tay hứng giọt mưa rơi. Giọt mưa nối đất với trời. Nhảy trong lòng bàn tay. Mưa rơi rơi. Tí tách. Những giọt mưa làm mát lòng lữ khách. Trơn kẻ chân tu. Gieo vào giấc nghủ. Dịu đi cơn bão lòng. Mưa rơi chặn...
|
lối nhỏ ngày xưa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Đây con đường nhỏ ngày xưa. Giữa hai chiều nắng mưa quặn mình võng xuống. Những cung bậc cuộc đời gập ghềnh uốn lượn. Đất bùn nồng hơi thở mỗi cơn mưa. Khóm trúc rặng xoan che bóng nắng ban trưa. Không dịu bớt cơn nóng...
|
một chiều mưa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Lại một chiều bất chợt mưa. Cành lá đong đưa, riêng em ta lầm lũi. Chim ướt cánh sa giữa trời hờn tủi. Ta cháy lòng ngóng đợi với buồn thương. Oán đất hận trời gieo cảnh thê lương. Lỡ để cho em qua đoạn trường dông tố...
|
lỗi cùng em
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Em ơi! Ơn nghĩa mẹ hiền anh không thể nào quên. Tình sau trước vẫn yêu em đằm thắm. Về thăm mẹ những ngày đầu xuân ấm. Mai mốt rồi anh về lại cùng em. Ơn nghĩa mẹ hiền anh không thể nào quên. Đành lỗi hẹn cùng em một...
|
lỡ rồi bé ơi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Bé như nụ hoa thắm. Ấp ủ chờ sương mai. Ta đã như nắng quái. Mệt mỏi qua ngày dài. Mỗi sớm chiều qua lại. Gặp ta bé mỉm cười. Khoé mắt xanh vời vợi. Giấu nỗi niềm đầy vơi. Những ánh mắt gọi mời. Những nụ cười đắm...
|
ly rượu mùa lũ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
*. Ly rượu tràn chiều mưa. Nghèn ngẹn. Nghe lũ về. Không ngủ, quên ăn. Hố mắt lũ tràn. Thương nhớ mênh mang. Nơi khô héo những bàn tay vùng hạn. Xót thương về khúc ruột dầm mưa. *. Ly rượu tràn. Lòng nào uống nữa...
|
một góc nhìn
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Bên giá, bên nghèo. Gánh nặng. Ngược đèo. Chật lối. Đua với mặt trời. Ngao ngán thở dài, bước vội. Nhọc nhằn kiếp sống bon chen. *. Ai đó cao sang. Tấp nập khách quen. Kẻ kiết xác. Không người nhòm ngó. Ý ác...
|
mong qua mùa bão lũ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Lũ cuối mùa cuộn chảy. Sông Hồng giờ rộng hơn. Gió táp mưa sa dồn dập từng cơn. Nhịp cầu sắt oằn mình trên sóng nước. *. Long Biên như phím đàn gồng lên nâng nhịp bước. Cho em kịp sang cầu về bên ấy Gia Lâm. Ngóng thương...
|
lời ru trong mùa lũ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Lũ nhấn chìm để cuốn đi tất cả. Võng của bé mất rồi! Giật vào lòng, mẹ ôm lại lời ru. Nửa ngâm nước, dầm bùn. Nửa tím tái màu thu. Nước mắt mẹ chắn che chiều mưa gió. *. Chao đảo. Chơi vơi! Mẹ không buông lời...
|
mong được trăng đầy
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Nghe trong gío biết buồn vui. Ngắm trăng hiểu nỗi ngậm ngùi nơi xa. *. Mây trôi, thương nhạt màu hoa. Mưa giăng ướt đẫm lời ca cuối trời. *. Nhớ trong hư ảo xa vời. Mượn trăng sao nói giúp lời yêu thương. *. Tự...
|