nhớ về nơi đã ra đi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Thoáng đó mà đã hơn ba mươi năm. Ngày ấy con đi lúa đồng đang vào vụ. Mưa bóng mây gieo lòng nỗi nhớ. Ngoảnh nhìn xa ngái mùa thu. Nơi con sông đào ôm dải đất mặn chua. Mảnh đất thấm mồ hôi của mẹ. Sông Lân ơi! sao...
|
ơn mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Nhớ khi xưa. Lên năm, lên bảy. Quê hương đồng rộng, sông dài. Bao cơ hàn bốn bề dàn trải. Cái đói nghèo ám ảnh suốt quanh năm. *. Tay cuốc, vai cầy. Mặt hằn những vết nhăn. Ngày bữa quên ăn. Đêm nằm không kịp ngủ....
|
nỗi buồn chia đôi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Nơi phương trời nghìn trùng xa cách. Chia đôi nỗi buồn. Em có đầy vơi? Tím những chiều. Cửa biển gió lên khơi. Con nước nổi. Dập dềnh bến bãi. *. Buồn! nơi tôi. Trải khắp đồng hoang dại. Áng mây trôi. Phủ kín nỗi u...
|
níu bám thời gian
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Níu bám thời gian đi về phía trước. Để lại sau lưng năm tháng úa màu. Mang trang sức cuộc đời - vui sướng, khổ đau. Rải kín khắp biển trời sông núi. *. Gom nước - lửa - khí trời, thay áo mới. Nối dài thêm hơi thở, nụ...
|
ôm trọn mùa xuân
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Đêm qua xuân về nhẹ lắm. Sớm nay e ấp nụ hồng. Kề môi, nghe lòng thấm đẫm. Ngất ngây hương vị. Tình nồng. *. Đêm qua. Nhựa cây sôi động. Sau ngày dồn nén sầu đông. Sớm nay lộc xanh hé mở. Em vui hai má ửng hồng. *. Muốn...
|
nỗi nhớ chiều thu
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Thu! Lá vàng vương. Chạm phải nỗi đau. Chợt buồn. Nhớ. Lòng ta tím tái. Nghe đầu mùa heo may. Hoang dại. Ngóng trông hoài. Biền biệt bóng hình ai. *. Chiều! Nhạt nhoà. Sắc lá phôi phai. Vụn vỡ dưới chân. Tháng năm dài khô...
|
nỗi buồn ngập chốn phồn hoa.
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Câu thơ nào cho em. Khi thành phố chìm trong mưa lũ. Đói rét chen vào giấc ngủ. Bồng bềnh bao nỗi âu lo. *. Mây gió kín trời phủ một màu tro. Ơi phố cổ ai có đò chờ sẵn. Đường sinh - tử phố thành sông cắt mặt. Ngàn...
|
ở lại cùng em
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Đâu có lạc. Tại ta đắm đuối. Không chết chìm. Bởi mình tự dấn thân. Kiếp trước, đời này em mới thực xuân. Vương quốc cấm dành riêng anh nâng hoa thơm nhuỵ. *. Với tình yêu! Ta sống cùng ích kỷ. Chỉ riêng mình. Không thể...
|
niềm vui ảo cho nhau
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Không phải giấc mơ hoa. Vắt ngang trời một nụ hôn nồng. Ảo. *. Chẳng chớp bể mưa nguồn. Thẳm sâu lòng nổi bão. Cồn cào nỗi nhớ người dưng. *. Đá nở hoa. Những câu chữ tưng bừng. Một khoảnh khắc vũ trụ nghiêng vào...
|
ơn mẹ, ơn quê
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Mến tặng bạn Lê Mạnh Cường. Thôn Đông Hà, Đông Hưng Thái Bình. Cơn mưa nửa ngày ập xuống bến sông. Lúa chín đỏ đồng, đay phơi đầy ngõ. Câu hát ru con mẹ đành bỏ ngỏ. Chạy mưa, tất bật ngày mùa. *. Đông Hà* hôm...
|