ngày mai tôi đi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Ngày mai Tôi đi Trên chuyến tàu không số Vô nam. Để lại sau mình những ánh mắt bàng quang. Trả chốn địa đàng những lời đàm tiếu. Gửi những oan hồn về nơi đền miếu. Rải nỗi buồn theo gió cùng trăng. Tôi sẽ về với sông...
|
ngày trở về
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Ta sang bờ, cây cúc vẫn non xanh. Nay trở lại nước dập dềnh bến bãi. Chiều nhuốm tà dương mà đường còn xa ngái. Ta thẫn thờ nhìn lục bình trôi. Bến nước thủa nào xao xuyến mãi không thôi. Ngày em tiễn mắt buồn ngấn...
|
nắng đầu mùa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Như thể hạ về. Ai đốt lòng tôi. Nỗi buồn vô cớ. Cứ nổi trôi. Ngàn mây. Hờ hững mong chờ gió. Cây lá lặng im. Đội nắng trời. Nỡ nào tàn vội thế xuân ơi! Hoa! Nắng đầu mùa héo tả tơi. Như người viễn xứ. Buồn vời vợi. Giận...
|
nắng gió
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Giơ tay hứng nắng. Nắng tràn. Mặt trời nghiêng đổ. Muôn vàn ánh sao. Gió về. Cho nắng xôn xao. Nhởn nhơ. Mây ở trên cao. Bạc màu. Lá xanh. Chẳng giữ nổi màu. Chỉ che trái chín. Qua mùa. Lá khô. Gặp nhau...
|
mưa bóng mây
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Ném chi mấy hạt mưa rơi. Cũng đòi nối đất với trời. Đong đưa. *. Mát gì những hạt mưa thừa. Chỉ thêm cơn khát. Sao lừa thế gian. *. Chẳng che được nắng ngang tàng. Chỉ hâm nóng đất. Héo vàng cỏ cây. *. Giữa trưa! chút mưa...
|
ngược đường
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
*. Ngược đường. Tìm chốn hoang sơ. Nào hay. Vấp phải mộng mơ. Một thời... *. Tìm nhau. Góc biển chân trời. Giật mình. Đã một nửa đời. Không em. *. Bây giờ. Còn lại. Hờn ghen. Bên kia trăng tỏ. Đây đèn dầu hao. *. Mắt...
|
nhớ buồn khát hạ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
*
Dát câu thơ vào nỗi nhớ
Che bớt sầu
Gắng đợi...
Chút mưa ngâu
Mượn đất trời nói hộ đôi câu
Rằng người đi
Buồn.
Riêng tôi khát
Hạ.
*
25.07.07
|
nén hương lòng.
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Bài thơ thay nén hương lòng, xin được dâng lên hương hồn chị PHAN THỊ SOA - Vợ Nhà thơ TÙNG BÁCH. Cũng là lời chia buồn sâu sắc gửi tới nhà thơ cùng thân quyến. Đất trời cũng phải tạnh mưa. Giữ hoài chẳng được. Nắng! Đưa...
|
nhớ thương ngóng mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Bám bên nhớ. Níu bên thương. Ngoảnh trông về phía dặm trường mẹ đi. *. Mây che. Khuất bóng thiên di. Buồn! Thu khắc khoải phân kỳ ngàn năm. *. Trời không xanh. Nguyệt bỏ rằm. Lòng đau hơn cả ruột Tằm rút tơ. *...
|
nghĩa mẹ việt nam
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Chiến tranh qua lâu rồi, mẹ vẫn trầm mặc suy tư. Bởi vết thương lòng cứ nhói lên từ quá khứ. Khói lửa binh đao ít lành nhiều dữ. Huynh đệ tương tàn, phải - trái cùng đau. *. Mẹ sinh ra mà các con lạc nhau. Đứa ở lại...
|