giao thừa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Đất trời dồn nhịp thở. Phút lắng sâu. Một khoảng khắc. Giao thừa. Tạo hoá vui mừng. Vũ trụ hoá mây mưa. Cây cỏ cựa mình. Hồi sinh từ vạn thủa. Em hãy thắp lên ngọn lửa. Dâng nén hương thơm tạ với đất trời. Như tạ...
|
em xuống núi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Em đi rồi rừng núi cũng đong đưa. Giăng mắc chiều mưa tiếng chiêng rè, vỡ mảnh. Ai thổi kèn môi đẫm trong giá lạnh. Quả còn giờ gói lại cả rừng xanh. Ngọn lửa nhà sàn cứ leo lét mong manh. Chiếc khăn piêu nhớ người,...
|
gặp lại
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Gặp nhau ở cuối cung đường. Nghe như trái đã dâng hương qua mùa. Ngẩng nhìn trời đã xế trưa. Bến sông đò cũ khách xưa trở về. Vỡ đôi một mảnh trăng thề. Đọng trên vạt cỏ triên đê nát nhàu. Tháng năm mưa nắng ngả màu...
|
đường chiều
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Thoáng bóng em qua cung đường xuân ấy. Chiều nhạt nhoà ngã bảy ngã ba. Tôi gọi tên em theo dấu gót đường hoa. Chỉ thấy én vội chao trước khi trời vào hạ. Lòng yêu em sao nói lời khó quá. Vẫn nhủ thầm đừng vương bụi...
|
đoản xuân buồn
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Xin dâng lên hương hồn chị PHAN THỊ SOA, vợ Nhà thơ TÙNG BÁCH. Chẳng lành. Dù một đoản xuân. Đất trời tê tái. Tình phân đôi đường. Biết rằng đạo nghĩa cương thường. Trái ngang vẫn lắm. Khó lường xưa nay. *. Dầm dề mưa...
|
em đừng vội trách bọn anh
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Hà Nội lũ. Hà Nội chìm. Đâu phải lỗi bọn anh! - Anh thiết kế, anh xây. Sao đành làm như vậy? - Mưa lũ do trời, người nỡ lòng đưa đẩy. Lại đổ lỗi bọn mình duyệt - vẽ - với kẻ xây. *. Chỉ ngần ấy tiền mà rải tựa gió...
|
gió tháng năm
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Gió mơn man. Áp nụ hôn lên vùng xanh mắt lá. Lá vùng vằng - vờ dỗi chao nghiêng. Nụ hôn trượt dài. Đọng lại miền thiêng. Hoa bừng tỉnh sau tháng ngày e ấp. *. Không thể cầm lòng. Níu gió hôn tới tấp. Gọi nhựa...
|
giá như
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Người muốn tôi đếm lá rừng. Hay muối hết mặn, hay gừng hết cay. Thử lòng tôi giữ mây bay? Để cho ngày trống vòng tay đợi chờ. *. Lá rừng đếm đến bao giờ. Mỏi tay níu, vẫn hững hờ mây trôi. Cuối trời tinh tú đổi...
|
em về nhuộm lại ngày xưa
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Em về. Nhuộm lại ngày xưa. Để trời dịu nắng. Cho mưa ướt mềm. *. Trúc nghiêng. Đào đón bên thềm. Nguyệt tàn sao lặn. Trắng đêm hẹn hò. *. Mở lòng. Khát vọng dâng cho. Ưu phiền vơi bớt. Buồn lo cạn dần. *...
|
giấc ngủ chẳng vẹn nguyên
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Người làm vỡ của tôi giấc ngủ no tròn. Đêm trắng. Thắp lên niềm khao khát. Gom từng nốt nhạc vần thơ. Giấc ngủ tôi người để lại mộng mơ. Hanh hao tháng ngày nỗi nhớ. Vẳng như thu tím trong hơi thở. Hay muôn lớp sóng xô...
|