tập đi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Hơn nửa đời người. Nay chập chững. Tập đi. Bao toan tính. Nghĩ suy. Quá một phần hai thế kỷ. Để lại phía sau. Một thời hoa mỹ. Giờ gói trong kỷ niệm. Vui. Buồn. Ngày xưa. Bước nào đi trong cô đơn. Bước nào đi...
|
suối tóc em
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Cả suối tóc em đổ xuống. Phủ kín mặt anh. Chảy tràn trên gối. Trong khoảng tối. Bờ môi ướt mềm. Vụng dại trao nhau. Cần chi ánh đèn màu. Thiết gì nguyệt tỏ. Mưa xuân đẫm mềm cây cỏ. Dù cho đất giữ. Mặc trời không...
|
tết đưa em về thăm mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Hẳn tết này mẹ sẽ rất vui. Quê hương Thái bình có em về thăm mẹ. Chiều xuân mới gió đông nhè nhẹ. Rung rinh tươi thắm cánh hoa đào. Cả biển đông thôi giận dữ ầm ào. Sóng vỗ nhẹ êm đềm xô bãi cát. Hàng dừa xanh như tấu...
|
thà như
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Chỉ là một chút mua vui. Thì thôi! Kẻo nhỡ…. Đầy vơi nỗi niềm. *. Lời nguyền! Góp ván đóng thuyền. Chẳng sông, không bến. Chỉ phiền lòng nhau. *. Tình yêu. Nào có sắc màu. Những vôi, cùng phấn. Lấy đâu phân bì. *. Thà...
|
qua mùa đông nhớ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Qua một mùa đông. Không em. Trái tim băng giá. Giữa hoang vắng gió thổi về bốn ngả. Tràn ngập nỗi buồn. Trải rộng đến mênh mông. *. Nghe trong lòng chứa chất mấy tầng đông. Người còn nhớ. Hay vô tình hoá đá? Bão...
|
ta tự an lòng
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Rách lành thì cũng của tôi. Thịt vơi cũng chịu, ít xôi cam lòng. Chẳng cần ai phải đèo bòng. Trói - tôi tự cởi, gặp tròng - tôi mang. *. Mấy ai không gặp trái ngang. Mặc người hay dọc, tôi - ngang sá gì. Miễn là...
|
qua sợi chỉ hồng
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Mềm mại một đời. Không trói buộc. Mỏng manh cũng đủ ngăn chia. Níu giữ bên nhau. Nhưng tường chắn, vách lìa. Một sợi chỉ hồng. Xa nhau mà không mất. *. Qua sợi chỉ thắm màu. Thấy nhau. Rất thật. Yêu thương nhiều...
|
thăng long nỗi niềm
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Hồ Gươm chìm giữa bốn bề sôi động. Phố cổ giờ nham nhở hư không. Hà Nội nghiêng đè lấp những cánh đồng. Chiều ngột ngạt sông Hồng phơi cát bụi. *. Liễu Tây hồ rủ mình buồn tủi. Lò Sũ giờ sấu lỡ mùa hoa...
|
tết thương nhớ mẹ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Mẹ xa rồi! Vắng lặng một miền quê. Xuân đến muộn, lá hoa buồn kém thắm. Biển Đồng Châu gió mưa nhiều lắm. Bao nhớ thương con ngóng, chỉ mịt mờ. *. Nắng cũng quên hong ải đồng Giờ*. Lối nhỏ vắng không bóng người qua...
|
qua tâm bão
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Trời còn có đất. Thương yêu. Chẳng như mây cứ phiêu diêu đêm ngày. *. Ngoài kia bão tố. Cuồng quay. Vẫn nuôi muối mặn gừng cay đợi chờ. *. Phong ba. Biết đến bao giờ. Trăng chìm, đắm cả hồn thơ hỡi người. *...
|