xin lại
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta xin gởi, theo sông lời than thở ! Đưa cho mây, trao chuyển vẫn mong chờ. Có cơn gió nào về, ôm ấp xoá? Lấy giùm tôi hết nhớ, giữ trong mơ. Nhắn nhủ gì? Lời văn tự qua thơ. Anh có phải, mang tâm hồn nghệ sĩ ?...
|
mẹ quê.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta còn quê đó Mẹ già ! Từng ngày dõi mắt, vào ra ngóng chờ. Mà con lại bặt tin thơ, bên hiên khua động cứ ngờ bóng con . Về quê từ giã SaiGòn, trong đôi mắt đỏ chỉ còn hoàng hôn! Mẹ về trở lại xóm thôn, hái rau...
|
ta về.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta về, sau ngày đi của lá. Mây trôi qua từng thuở xuân thì, có hôm ngồi mong cơn gió sót. Một thời đã làm vỡ chia ly. Ruổi giong cùng đường trăng hoang phí. Đam mê theo cánh bão bên trời, cách xa hun hút đời...
|
còn đó cho ta.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Thời gian giục giã xua tay. Qua đi nỗi nhớ, trải dài mong manh. Từ trong giọt nắng long lanh. Đêm sâu dìu bóng qua mành căng phơi. Vùng sương, nguyệt lặn bên trời! Van xin cho lại, tình người trăm năm. Trần ai từng...
|
cám dỗ.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta thay vào đó đèn lồng! Cõng Em bằng gió, ôm bồng bởi mây. Chạm tay vào tháp Liên đài, bồ đề nghiêng bóng, hạt tràng vỡ bay. Ta về thơ rượu cân đai, mặc vào áo mảo, chốn nầy thay tên. Thuyền hoa chuyển bến rời...
|
thoảng gió hương lòng.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta biết Em cô đơn, tệ hơn lá đợi thu. Ta biết trong cơn ngủ. Mơ ước được đền bù. Gió mây về quyến rũ! Em buồn gì để khóc? Mắt quyện bụi vô mi, hay tủi phận xuân thì? Bỏ nhớ và quên mong. Em không sợ mùa...
|
nhìn lại chốn vô ngã.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta có nỗi buồn chung, Tổ quốc! Niềm mơ cũng giống như từng người, quên sau lưng ngày đi mùa hạ, biết tỏ cùng ai? Sớt để vơi. Nếu không, vào lúc ngày đông tới. Ẩn trốn tầm thân, khó muốn tìm, khi trả cho xong trần ai...
|
bình dị cuộc đời
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Tôi vẫn ngồi đây, để đợi ai? Mãi mơ có lúc trở chân quày. Quê hương dải đất luôn nghèo khó. Đến lúc nào qua, hết đắng cay? Tất cả niềm vui về trải khắp. Chất ngất non cao, xuống ruộng đồng. Theo gió vương bay, mùi hương...
|
bước hư không
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Tôi thả bước trên đường tình rạn vỡ. Mấy lần thu phân, chuyển đổi chữ đồng. Vai oằn trĩu, gánh dấu hằn tóc rối. Điểm bên đời, những vạch trắng lượn cong. Lần cho nhau, đôi hàng từ giọt lệ. Hạ năm xưa, đã lấy mất một...
|
biển hát chiều nay
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Xa đến, quay về bỗng quên lối ngõ? Ai cho lần đã gặp? Nhớ ta không. Ở bao năm quen rồi sương giá tuyết. Còn bóng trăng mơ, mây rổi gió nồng. Đây chén rượu chiều, men hương chắc nhạt! Ta được mời bằng hữu, uống xa...
|