đêm 2
ĐÊM
Khập khiễng đêm về bước tỉnh say
Đời ta bỏ mặc cuối chân ngày
Khung trời cố quận tình chưa trả
Mảnh đất quê người nợ mãi vay
Ngắm biển hoàng hôn sầu cuộc lữ
Nhìn mây viễn xứ sợ canh chầy
Nên đành phải khép duyên thù tạc
Ngẫm nẻo vô thường tựa khói bay ./.
LCT 2O/O6/2O23
Bài này đã được xem 133 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|