Poem logo
Poem logo

sợi dây vô hình

Tác giả: Thiên Ân
SỢI DÂY VÔ HÌNH
Trách ngọn gió vô tình rình rập
Ai núp bờ đánh cắp tình yêu?
Ngược dòng kí ức xanh rêu
Neo hồn viễn xứ dệt thêu nỗi lòng

Thôi tình chết nụ hồng kiếp úa
Trăm năm về nương tựa nơi đâu?
Bẻ nghiêng gãy nhánh thương đau
Đắp bờ nhung nhớ tan mau bọt bèo

Đời cứ thế kẻ gieo người gặt
Ai vẫn còn tất bật ngẫm thương?
Ai chôn tuổi mộng đầy đường?
Lòng ta tự hỏi chán chường là chi?

Em xách gói ra đi vội vã
Thương cho mùa rơm rạ phơi sương
Cuối cùng ngang trái nhiễu nhương
Tự nhiên ếch nhái, ễnh ương tự tình

Dạo nốt nhạc tâm linh ngọt đắng
Con người còn thù hận với nhau
Đa đoan nghiệp chướng u sầu
Dây oan mọc lá nghìn sau kẻo còn

Mùa nghiêng ngả tình non trái rụng
Tiếng cuộc đời rẻ rúng than ơi!
Bụi hồng nhuộm đỏ chân trời
Xót xa mảnh áo rách thời năm xưa
Ngày 25/12/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm