bến bờ ngày xưa
BẾN BỜ NGÀY XƯA
Ngày xưa, mỗi lần về ngang cửa lớp
Ta thấy mắt em e thẹn trộm nhìn
Trái tim yêu thương ngập ngừng hồi hộp
Bên dốc cuộc đời vẫn nhớ như in
Tiếng giảng bài bỏ bên tai rời rạc
Hộc bàn thời gian buông tiếng bồi hồi
Ta như một chú nai vàng ngơ ngác
Khát khao ngày xanh uống cạn đôi môi
Ngày xưa, em hồn nhiên như chiếc lá
Sống vô tư ôm ngọn gió rụt rè
Một thoáng giật mình chân trời mùa hạ
Hoa phượng đỏ mùa , ra rả tiếng ve
Sợ câu giã từ, in dòng lưu bút
Ngày chia tay giọt lệ đắng đường chiều
Sợ đồng hồ trôi kim giờ, kim phút
Hoa cỏ nghiêng mình bỗng hóa rong rêu
Ngày xưa, vội rơi về miền tĩnh lặng
Tiếng cười đau cày nát bóng tâm hồn
Dòng nước thời gian trôi miền xa vắng
Đôi mắt ắp đầy bàng bạc hoàng hôn
Dĩ vãng vùi chôn bến bờ mộng mị
Những con đường thăm thẳm một dấu hài
Mưa nắng bốn mùa ăn sâu suy nghĩ
Tình yêu đôi mình mất dấu chim bay
Ngày 30/6/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 135 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|