hà nội trong mắt anh
HÀ NỘI TRONG MẮT ANH
Hà nội trong tôi luôn tĩnh lặng
Đâu phải lúc nào cũng ồn ào đâu em
Một góc phố quen
Một chiều thu nhạt nắng
Một lá vàng buông thả nước hồ trong
Đôi ba con sóng xô bóng cổ rêu phong
Hồ lặng cất thanh Gươm dòng lịch sử...
Yên ả quá
Con đường vàng xác lá
Ghế đá đơn côi
Lặng lẽ đợi đêm về
Vội vàng ghi những cuộc tình đôi lứa
Cây già cười
Đứa con lá lại rơi...
Thời gian trôi
Dòng đời thay đổi
Cái lẽ đời trìm nổi trầm tư tôi
Nhìn lại cười
Mấy nốt trầm sâu lắng...
Em xanh trời
Anh vàng lắm mùa thu...
Đứa trẻ trở mình
Chiếc áo may hai nửa
Vàng với xanh
Hà Nội ngủ ngon lành...
Lặng yên thôi
Đừng vội vàng em nhé
Vấp ngã đời
Xô vỡ đám mây trôi
Trắng xanh xanh
Ngòn ngọt trong lành
Bỏ quên ưu phiền
Lặng lẽ, nhẹ em nghe...
Linh thiêng lắm
Giấc ngủ mơ nhắn mộng
Đêm buông rèm
Hà Nội ngủ trong anh
Trong lòng bao người dân Hà Nội
Mưa nắng hiên ngang
Lịch sử - biểu tượng lòng người
Lung linh sáng
Sắc mầu cuộc sống
Văn hóa vùng miền
Hà Nội trong anh
Bình dị lắm em yêu...
10/10/2013
Nguyên Hữu