Poem logo
Poem logo

con đường , em đã đi

Tác giả: Thiên Ân
CON ĐƯỜNG , EM ĐÃ ĐI
Con đường em đi đúng sai , sai đúng
Lá vàng bay theo ngập bóng hoàng hôn
Ngọn gió lang thang vốn hay làm nũng
Ôm chuỗi cô đơn buốt giá tâm hồn

Con đường em đi gót hồng trầm mặc
Hớ hênh tuổi đời , đè nén dư âm
Trái sầu mọc ra đố ai thèm ngắt ?
Thiên hạ xôn xao có lẽ tính nhầm

Con đường em đi nghìn câu chấm hỏi ???
Nằm ngổn ngang vắt vẻo giữa lưng đồi
Thương cánh chim trời bay trong mòn mỏi
Khóc duyên mình dòng lệ rớt biển khơi

Con đường em đi tưởng chừng lạ lẫm
Dấu ấn cuộc đời mờ ảo sương giăng
Giấu kín nhớ thương góc hờn bụi bám
Ai hiểu hơn anh gánh nặng phong trần ?

Con đường em đi tay ai thêu dệt ?
Ngẫm cười đau đến thế kỉ trăm năm
Ẩn giấu chông chênh đâm ra ngờ nghệch
Qui luật tự nhiên cắn rứt lương tâm

Con đường em đi , anh về vấp té
Lời yêu thương bỗng gãy cánh chốn nào ?
Thiên đường vực sâu , bến bờ mấp mé
Ngày tháng phũ phàng nhặt bóng chiêm bao
Ngày 14/3/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm