đi đi em!
Đi đi em để lần ngó lại
Mắt giả đui, mặt giả vô tư
Chân lịu xịu giả như uể oải
Giọng run run như ngoả nguê rồi
Đi đi em mà chảnh với đời
Vì đạo đức dầu là chót lưỡi
Cũng là là rất rất thơm hơi
Ai biết em cay đắng miệng cười?
Ta không có tánh hù con nít:
Thú dữ, bão giông, lửa ma trơi,
Bất trắc, áo cơm, và lòng người,…
Chát ngầm họng, tiễn lời: Chúc may mắn!
Đi đi em để mà quen cắn đắn
Để nếm mặt tai quái của tự do
Để trải rằng qua mỗi chuyến đò
Lòng mình đã rời lòng mình vạn dặm
Để giữa chốn bão cát sa mạc rộng
Em trần truồng thổn thức với lòng em
Lệ thẹn thùa dầu tan rơi nhanh chóng
Ngàn đêm lạnh thét tiếng vọng ăn năn.