nhẹ như tiếng lá rơi
Lá Yêu Ơi!
Mắt em sáng, không vì sao, vì nhật
Mà vì thơ đang nở giữa đêm mơ
Gió lần theo đôi hàng mi nghiêng nhẹ
Tựa phiến mây... tìm lại một áng thơ.
Em ngồi đó, như nụ hoa chớm nở
Không khoe hương, mà khiến bướm mê say
Gió trở về, không hỏi, chẳng cần hay
Chỉ lặng lẽ vờn quanh... rồi ẩn lại.
Gió Lãng Dzu