xuân và thơ
Tác giả:
Trần Đức Lập
Xuân và thơ. Đêm xuân rơi giữa ánh trăng mờ. Nâng chén rượu nồng ngẫm tứ thơ. Ta nghe thanh vắng càng im lắng. Đẫm quyện càn khôn đến ngẩn ngơ. Âm dương tan chảy vào vô tận. Thoáng khúc tình say vẳng trong mơ. Bỗng như...
|
tự trào
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tự trào. Rơi từ kiếp nọ , đến đây. Thêm vài kiếp nữa, cơn say vẫn còn. Thôi. Làm một chiếc thuyền con. Lênh đênh ngày tháng. Cho mòn trần ai. Rồi về. Nhặt lá từ bi. Gói vào độ lượng, sân si làm quà. Tặng người. Một...
|
vô lượng
Tác giả:
Trần Đức Lập
Vô lượng. Bước qua chiều vừa nhạt. Nắng đã quái hơn ta. Con đường về còn lại. Lung linh nửa ánh ta.̀. ̀. Hồn trống không như gió. Thổi lên bờ sông xưa. Nước trôi theo dòng nước. Gió trôi về hư...
|
hãy như là mưa bay
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi như là mưa thu. Để đêm nghe xào xạc. Tiếng lá vàng rụng rơi. Tôi như hoàng hôn vơi. Bên buổi chiều bình dị. Những niềm vui mộng mỵ. Một mảnh trăng vàng trôi. Bên dòng sông thuở nhỏ. Soi bóng con thuyền tôi. Đừng...
|
góc khuất cuối đường
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi cứ đứng lặng yên và nhìn về cuối đường .. Vẫn góc phố của mỗi ngày lặng lẽ. Hàng cây buổi chiều. Mặc kệ bóng người qua. Ai chẳng thế. Ai chẳng đi qua rồi sẽ khuất. Trơ lại mặt đường, con phố , hàng cây. Tôi vẫn...
|
m ù a t h u
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi ngất ngư trong ngọn gió chiều. Rát bỏng, mùa vàng về hôm qua. Từng hạt mưa, rang nóng. Mặt đường nẫy lên từng chùm khói mỏng. Tưởng đã có một ngày mát rượi. Cuối tháng hè qua. Ngụm cà phê muộn bên chiều. Nhạt...
|
c ỏ m u ộ n
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi về. Giấc ngủ hoang mơ. Vô tình lạc bước ngẩn ngơ. Chốn này. Chiều lùa con gió. Qua ngày. Muộn phiền, rét lạnh. Đắm say chỉ là. Mùa thu. Không nỡ xót xa. Hồn tôi như cỏ tháng ba. Muộn màng. Dấu buồn. Rơi xuống địa...
|
khúc chiêu.
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tỳ bà ai tấu khúc chiều buông. Lãng khách dừng chân đoạn cuối đường. Rượu say nghiêng ngửa đêm túy lúy. Nghêu ngao ru cuộc mộng vô thường. Đối bóng tường rêu bừng ánh nguyệt. Diện tâm hoa cỏ giữa rừng sương. Tiêu dao cõi...
|
nửa đêm
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi tìm tôi, ánh trăng gầy. Áo sương, vóc hạc, vơi đầy huyễn không. Tìm. Tôi. Giữa cõi mênh mông. Thấy trong huyền thoại. Một vòng mi ngoan. Ngủ đi. Đêm đã khuya mòn. Đôi bờ thực mộng vừa tròn canh thâu...
|
bộc bạch
Tác giả:
Trần Đức Lập
Vẩn đời, đục phận sa cơ. Ta về. Ngắm đất buồn trơ nỗi buồn. Cờ cong. Cây cải vàng truông. Gió nam. Bão bắc. Lật truồng. Câu thơ. Rượu tình, sương nhạt, trăng mờ. Gật gù, một gã ngu ngơ giữa trần. Hoàng hôn...
|