ngập ngừng...
Tác giả:
Hồng Dương
Chiều chờ thu sắc lá chửa đổi màu. Khuôn kỷ niệm đào sâu rong rêu cũ. Gió tiếc nuối những mùa xưa kỳ thú. Đêm vẫn còn ấp ủ một màu trăng. Chưa một lần sao biết được dở dang. Mà trầm mặc ngỡ ngàng vầng trăng khuyết...
|
ngạo
Tác giả:
Hồng Dương
Ta mặc kể với đời dâu bể. Để hồn thơ đêm vẽ trăng ngần. Bỏ cha cái khổ xác thân. Để nghe hương ngát thu gần sát ta. Đêm ngạo nghễ với tà dương rớt. Mộng giao tình bên lượt là sương. Chém cha cái nghiệp sẫn sường. Vung...
|
ngây thơ
Tác giả:
Hồng Dương
Hoa màu tím rung rinh lối nhỏ. Ai thẩn thờ vẽ lỡ giấc mơ. Bâng quơ ngọn gió thẫn thờ. Sợi chiều tim tím thắp mờ hoàng hôn... Tím biền biệt gió lồng hương lụa. Cánh cò chao sóng múa dòng sông. Bâng khuâng tím ngắt cánh...
|
ngập ngừng giọt sương
Tác giả:
Hồng Dương
Cạnh bên ta là hơi thở ngọt ngào. Đêm hờn dỗi hay sao xa lạ quá. Em là Nguyệt hay hương trời lơi lã. Để lòng ta như đá cuội sông Hàn. Này Trăng ơi !... gió nặng nợ hay chăng. Mà lá rụng trên đường xưa không ngớt. Ta đau...
|
ngây ngất
Tác giả:
Hồng Dương
Dáng kiều nữ nhìn sao ngây ngất. Đẹp tuyệt xinh bầu mật Đào Nguyên. Vai ngà eo thắt thật duyên. Lụa thưa lộng lẫy lộ nguyên nụ tình. Tóc mịn mượt mây rình ghen ngắm. Nét trang đài hoa thắm thẹn thay. Mi cong rực sáng ...
|
ngây thơ…
Tác giả:
Hồng Dương
Ta đây !...không phải là thi sỹ. Chỉ thích thi ca ngỏ ý đời. Thay tiếng tơ lòng vang tiếng khóc. Thơ ngây ! sao đặng chị Hằng ơi !... Đêm nay trăng tỏ một màu sáng. Lại thấy cô đơn kiếp lỡ làng. Ai bảo ngây thơ là có...
|
ngập ngừng
Tác giả:
Hồng Dương
Nhìn đèn sáng chợt lòng đau như xé. Trông rất gần mà có lẽ rất xa. Mỏi mắt chờ như một bóng Hằng Nga. Tay chới với theo bao la vô tận. Ánh sáng ấy cũng như Trăng mê mẩn. Một màu thôi im lặng ngẩn lạnh lòng. Chỉ biết nhìn...
|
ngẫu hứng
Tác giả:
Hồng Dương
Khai bút đầu năm lúc nửa đêm. Mực vơi bút tẹt lại ngòi mềm. Giấy phơi trăng trắng nên thèm vẽ. Xuân đến hoa ngời ....Héo dạ thêm. Khai bút canh ba sương trắng rơi. Bút dài ngòi cứng mực đầy cơi. Nghe chừng giấy...
|
ngất lịm trong thơ
Tác giả:
Hồng Dương
Đông kép cổng tàn phai ta đếm tuổi. Nắng xuân tràn rong ruổi với tình em. Hương cỏ tan cánh gió chạm môi mềm. Đêm thấy dạ khát thèm ôm trăng chín. Xuân tới mộng da trăng thêm trắng mịn. Nắng lên nồng đá nhịn hết cơn...
|
ngày và đêm
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm nén chặt nỗi niềm vào sâu lắng. Ngậm nghẹn ngào trong lồng ngực đớn đau. Sâu đáy dạ ép thêm vào cay đắng. Để nỗi buồn thầm lặng được dần tan. Nhìn chiếc bóng đẫn đờ đan khói thuốc. Chợt hiểu rằng đây cuộc sống...
|