vô cùng
Tác giả:
Hồng Dương
Ta muốn khóc cho khơi ngừng sóng lượn. Cho làn sương thôi ướt cánh hoa gầy. Ta muốn ôm hết thảy những làn mây. Cho trầm lắng đổ đầy lòng giá buốt. Có ai biết nơi nào hồn trong suốt. Chốn nhân gian ... não nuột đến vô...
|
vợ là thơ
Tác giả:
Hồng Dương
Năm canh sương lạnh nguyệt rờ song. Khói thuốc quẩn quanh rối tựa lòng. Tắc lưỡi thạch sùng cao vừa động. Cánh thơ tay ưỡn trắng như bông... Lấy thơ làm vợ để ái ân. Gió khỏa vai trần đến tận chân. Khát thỏa đê mê...
|
vỡ bình cho dạ cười tan
Tác giả:
Hồng Dương
Chiều loan nắng cho thơm nồng hoa mật. Đêm trăng vàng sương mát nụ hồng mơ. Ngọn gió lay cho vương vấn đợi chờ. Tình dư vị đắp bờ thương nỗi nhớ. Trăng mười tám khuyết mòn theo bóng vỡ. Giọt quỳnh tương cạn lỡ mấy chung...
|
vô chừng
Tác giả:
Hồng Dương
Thân người từ cát bụi. Trôi nổi khắp nhân gian. Tơ duyên chốn đại ngàn. Mặc sinh ly tử biệt. Kế sinh nhai mãi miết. Bốn mùa cứ đổi thay. Giữa bể dâu đêm ngày. Nay mùa thu vàng lá. Lòng người ôi !... sỏi đá... Cằn cỗi ...
|
vô hạn và hữu hạn
Tác giả:
Hồng Dương
Trong vô hạn có điều hữu hạn. Trời Miền Trung ngao ngán vô chừng. Mắt người lệ đắng đã ngưng. Mà lòng tan nát tận cùng xót xa... Chuyện mưa nắng ai mà không hiểu ! Lụt lội ... nghèo chẳng thiếu nơi đây. Nắng mưa cày xới...
|
vô định
Tác giả:
Hồng Dương
MAN MÁC BUỒN NHƯ TIẾNG THỞ BÓNG ĐÊM. TA LẶNG BƯỚC TÌM VỀ NƠI VÔ ĐỊNH. MAN dại khóc , xé cõi lòng. MÁC thương thương nhớ tơ đồng vương mang. BUỒN đeo dung dị miên man. NHƯ đêm nguyệt tận bẽ bàng sang canh. TIẾNG chim...
|
vô cảm
Tác giả:
Hồng Dương
Trời ngây lạnh mùa thu lạc lối. Hoàng hôn buông bóng tối bủa vây. Trăng ngà ray rức sương mây. Đau lòng quá đỗi vũng lầy thế nhân... Đời biến thái buốt chần trong dạ. Tình người sao quá lạ lạnh lùng. Xót lòng trong cõi...
|
vô đề
Tác giả:
Hồng Dương
Đời nhân nghĩa bán mua sao đặng. Tình người cao ân nặng cùng chơi. Ham chi một chút tiếng đời. Thơ là nơi xả tình chơi vơi lòng. Sống ích kỉ hờn trong lòng nhục. Hẹp hòi mang uẫn khúc tơ vương. Lòng người đen bạc khôn...
|
vô hình và vô tưởng
Tác giả:
Hồng Dương
Đừng nhớ nữa... kệ cho đời nghiêng ngã. Tựu xuân hồi ai đã trót chung cay. Đêm rồi đêm đau xót đến đoạ đày. Ngày vô tưởng...hơn say lòng giọt nắng. Lần nữa chạm vào hư vô chát đắng. Lửa yêu thương đè nặng đống tro...
|
víu vào đêm
Tác giả:
Hồng Dương
Gió rập rờn sương ngọc vẫn ngủ yên. Trăng cô bóng ưu phiên theo ngọn cỏ. Mây cũng lặng nằm im trăng chưa tỏ. Bóng ai nghiêng sót lại một bên đường. Đá vẫn buồn im lặng rớt giọt sương. Nghe tiếng gió êm ru hồn cõi...
|