tím
Đời từ
những phút tình cờ
như cơn sóng dữ
vỡ bờ trong em
Như tình
chết đứng con tim
như môi
một thoáng
đã quên nụ cười
Thật nhẹ nhàng
thật chơi vơi
như ai
đã tặng
cho đời vết thương
Nắng chiều vương
nắng chiều vương
nhuộm em
tím cả mười phương
đợi chờ....
Phạm Ngọc