sài gòn kỷ niệm
Tiếc nhớ ngày xưa tuổi học trò
Vẫn thường mơ ước học làm thơ
Ghi tình hai đứa lên trang giấy
Giây phút ngây thơ tuổi dại khờ
Tiếc nhớ sân trường... một thuở quen
Nắng vàng chiếu rọi bước chân em
Hàng cây phượng vỹ, con đường vắng
Tà áo tung bay, suối tóc mềm
Tình ấy đâu rồi nay cách xa ?
Saigon kỷ niệm tháng ngày qua
Nhớ em thao thức từng đêm gọi
Áo trắng năm xưa, bóng nhạt nhòa
Nhớ quá Saigon... quán phố xưa
Nhớ từng con phố, nhớ đêm mưa
Nhớ trưa hè nắng chung nhau bước
Giây phút bên nhau giỡn với đùa
Saigon ngày ấy đẹp như mơ
Nhớ mãi chưa quên buổi hẹn hò
Những lúc đường về trên phố vắng
Dỗi hờn quay gót, giận làm ngơ
Nhớ quá Saigon... những buổi trưa
Người qua kẻ lại, tiếng vui đùa
Còn đâu kỷ niệm ngày xưa ấy
Tôi vẫn mơ ngày về bến xưa
Nhớ lúc tan trường, tay nắm tay
Bên đường lá rụng, gió heo may
Giờ đây xa cách khơi niềm nhớ
Trường lớp năm xưa phũ bụi đầy
Saigon vẫn đó... tôi còn đây
Thành phố thân thương của những ngày
Tiếc nhớ u hoài bao kể xiết
Đời buồn phiêu bạc có nào hay
Nguyễn Vạn Thắng