Poem logo
Poem logo

mẹ tôi...

Tác giả: Việt Dương Nhân
Mẹ Tôi...
Tán dương Phật-Bà-Quan-Thế-Âm-Bồ-Tát

Mẹ tôi tên Quán-Thế-Âm
Mang danh Bồ-Tát có tâm thương người
Mẹ tôi như ánh mặt trời
Chiếu soi vạn vật sáng ngời muôn phương

Mẹ tôi mang một tình thương
Không sao bàn nghĩ chẳng phương nào lường
Mẹ tôi trên kính dưới nhường
Miễn sao vạn-sự bình thường an vui.

Mẹ tôi đây đó ngược xuôi
Lòng không ngần ngại nổi trôi nơi nào
Đâu đâu Mẹ cũng ra vào
Nhờ tâm của Mẹ dạt dào TỪ-BI .

(France, Ivry s/Seine, đêm 26-05-1996)

Phút Diệu Huyền

Có những phút diệu huyền như ảo mộng
Thoáng buồn vui tan biến lộng vào mây
Kiếp phong sương nhạt nắng cõi trời tây
Ai biết được những ngày sau còn lại.

Phút diệu huyền nghe nhẹ nhàng êm ái
Quên hết rồi, đời con gái đi qua
Thân phiêu bạt cũng mờ xa mất hút
Phút diệu huyền im lặng ở lòng ta ...

(Ivry s/Seine, chiều đông 22-01-1997)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm