một chữ duyên tình
Hôm nay là thứ bảy
Mùa đã chớm vào đông
Ban mai chẳng ánh nắng hồng
Làn sương mỏng bên đầu song lành lạnh
Anh đọc thư em đã mấy lần
Nghe lòng chợt thoáng chút bâng khuâng
Cali nhớ quá trời Dallas
Xa tít từ đâu bỗng thật gần
Thật gần hơn ánh mắt
Nụ cười sáng bờ môi
Anh nghe vẳng tiếng em cười
Trong tiếng gió xuyên mình qua kẻ lá
Thương sao đôi má ửng màu mây
Nhẹ gót son nghiêng dáng liễu gầy
Giữa phố đông người em dịu mát
Áo hoa cà tóc xoã bờ vai
Của một chiều thứ bảy
Mình hạnh phúc bên nhau
Sóng xô đáy nước chân cầu
Ôm đôi bóng khắc ghi câu vàng đá
Vậy mà em đã bỏ ra đi
Để lại cho anh tiếng hẹn thề
Trên cánh Hải âu cuồng gọi biển
Đường về rũ rượi mảnh tình si
Yêu em anh biết, nhận vào mình
Nốt nhạc trầm buông dấu lặng thinh
Của bản trường ca không đoạn kết
Gọi thầm chỉ một chữ "duyên tình"