tôi yêu người
em trải rộng
miền bình nguyên nhựa mật
lúa nông sâu
nổi giữa ngập nước tình
thuyền một bóng
bềnh bồng Thiên Thai lộ
nụ đào xuân
ướt đẫm áo sương trinh
thân mềm mại
anh đo đếm từng phân
hôn từng chút
cho hoa tuyền nhựa đổ
anh uống tận chỗ khổ sâu
hoa bừng nở
tay đan tay
anh leo đỉnh non sâù
đợi làn môi em
hàn gắn tả tơi
và gậm nhấm
cho măng cao chồi mọc
ta trao đổi
tiếng rỉ rên man rợ
đem thuyền ra
miệng sông Cấm bềnh bồng
và cuồng xoáy
ra vào cơn thịnh nộ
xô thành Mơ
lay tận đáy cuồng điên
ta trao đôỉ nhựa thân
trong sáu cõi
rôì nổ toang tái tê
ta gửi hết cho người
vào nông sâu
nơi giữa ngập nước tình
ta run râỷ
bấu vào tình hội ngộ
bơi vào sâu
trong động đá giật rung
và gầm rú
như sâu trùng đau khổ
thuyền tình nâng lay động
sóng giữa khơi
buồm lả lướt
sóng trào buông lơi xủi
...
môi kề môi
tay đan nhau khắn khít
rót từng giọt
mật khao khát cõi lòng
nụ hôn hoa
run râỷ kiếp bão giông
thấm từng thớ
thịt lan dần tim vaò xác