thơ tình chưa kịp gửi
Bông Phượng rợp đỏ khoảng trời một thuở
Cô trò ngoan ôm tập vở bên lòng
Trao ánh nhìn phảng phất nỗi nhớ mong
Thoáng e ấp cánh môi hồng hé nở
Ve ngân khúc gọi nắng vàng rực rỡ
Gió nồng nàn nhung nhớ ngập hồn ai
Chiếc nơ xinh cài lên suối tóc dài
Cánh bướm lả giữa đài hoa ngũ sắc
Hạ lặng lẽ đến bên đời trầm mặc
Bức thư xanh đành giữ chặt riêng mình
Chỉ sợ làm vẩn đôi mắt thông minh
Khung trời khép bản nhạc tình lỗi hẹn
E ấp mãi tưởng chừng hoa cũng thẹn
Mộng ước đầu óng ả đẹp như tơ
Nắng đong đưa cười nhạo một gã khờ
Mãi lóng ngóng tình thơ nơi đáy cặp.