cuối thu
Chào từ cõi cõi chiêm bao
em hoang phế của rừng nào ? bỏ đi
nửa khuya mắt khép lăn về
con trăng như một cỗ xe - ngã kềnh
lòa xòa thu muộn màng lên
vừa hay lá mục đỏ thềm nguyệt cung
Co ro chốn hẹp, ai cùng?
thở loay hoay đã não nùng - miền xưa !