thơ tôi
Có khi định thần
ngồi ngắm lại
thơ tôi
vãi vung trên mạng truyền thông
những cười những khóc
những chiều tàn những sớm mai
đắng cay và mật ngọt
ngồi ngắm lại
thơ tôi
cân niềm vui nỗi buồn
oằn đôi vai trời đất
những mượt mà môi những dằng dặc tóc
xa xăm sương khói phương nào...
nửa đêm ngồi gõ
computer chong mắt nhìn tôi
già nua đi từng bữa
thơ cũng già đi từng tối
thất ngôn rữa mục
ngũ ngôn lụn tàn
mới hôm nào câu lục bát non ngoan
đã xồm xoàm tóc râu giật cục
thơ tôi ơi
niềm điên mê gan ruột
mùa gió chập trùng mùa trăng thảng thốt
tiếng hôn đọng vào chữ – môi ai
tình nhạt bao giờ ?
lạnh ngắt
tiếng hôn đọng vỡ – môi người
computer sáng đèn
tim thoi thóp
mấy đầu ngón tay khô cằn xúc giác
tôi gởi ai – trái đắng hồn mình
đêm cười khùng khục
còn thừa mấy rẻo lo toan
định thần nhìn lại
thơ tôi mãn phần
trưng bày thi thể cặm cụi từng đêm
ướp xác bằng hương hoa
lang thang vùng ký ức...