em. ngày không anh
Đồng điếu lăn đi đâu ?
ngày chủ nhật không nụ cười
gió vẩn vơ thổi mỏi
bầu trời bao nhiêu mây trôi ?
Đôi môi ghìm lại vết son mờ
đôi mi khép chặt cái nhìn trơ
cơm áo dặt dìu qua phố chợ
sóng rộn chân cầu nỗi ngẩn ngơ
Lăn lưng mòn vai mỏi gối
nhân gian sầu lòng ngủ mỏi
bàn tay mấy sợi gân xanh mướt
tóc rũ buồn thơm ngát sẽ phai
Ngày không anh
nắng trôi vàng vọt
những dung nhan cuộc đời rũ héo
chậu xanh cong lá muộn phiền
Phấn son vô duyên nằm lơ láo đợi
lược nhe răng bối rối
gương ố mờ trên giá đỡ
ngày không anh chảy ngàn giọt nhớ
miệng cười gãy vụn thanh âm
Nhạc cheo leo chực từng nốt mỏng
tuôn ra rụng xuống vũng hồn
ngày không anh lịch không buồn xé
những chữ số vô duyên tẻ ngắt
cộn cào nỗi im...