người đàn bà chân trần
NGƯỜI ĐÀN BÀ CHÂN TRẦN
người đàn bà chân trần
bước qua ồn ào phố thị
trên vỉa hè nhầu nhỉ
những con đường nhọc nhằn
nấp trong ký ức mỗi ngày
là căn nhà cũ kỹ
người đàn bà chân trần
bước vào gian bếp ẩm thấp
với nỗi buồn xuống cấp
nhóm lên tí lửa tâm linh
sưởi lại khung giường
nơi hạnh phúc đi vắng
người đàn bà chân trần
băng qua khu vườn cỏ dại
một vạt ruộng cằn quên cày cấy
qua khóm tre xơ xác gió ngầu
tiếng gà khàn khàn thất lạc ở đâu
một bờ vực sâu hoắm
người đàn bà chân trần
ôm trên ngực mỗi đớn đau
bước qua từng phòng khám
qua lầm rầm bài kinh cầu màu xám
cùng cỗ áo quan nghèo nàn
một chiều trắng, nghĩa trang
người đàn bà chân trần
bước vào vòng tay vĩnh cửu
và người đàn ông ấy, hay chính tôi
đã hiến tặng tất cả
để rửa sạch đôi chân lầm bụi vất vả
bằng nước mắt tội lỗi của mình
ĐCĐ