tháng sáu em đi
THÁNG SÁU EM ĐI
Thế là tháng sáu vơi màu nắng
Em đi bỏ lại mấy đồi nâu
Tôi về không ướt chừ nghe đắng
Ai gió mà lau lách cúi đầu
Ừ, em đang gót bên hồ vậy
Vóc kiều mong mỏng chiều mây mây
Núi già đứng đó thừa ngây dại
Quên bầy lá cũ gõ mòn vai
Cứ tưởng du ca bên triền lặng
Tóc bờ hương mượt lối vườn ngâu
Lòng chừ mê quá quên thành bướm
Tôi bay mà chẳng thiết về đâu
Tưởng em róc rách lời vách suối
Dã quỳ vàng ruộm kết chân ngai
Lan rừng lũ lượt mừng quận chúa
Hồn tôi, tên lính đứng khoanh tay
Cứ tưởng … rồi đây tôi cứ tưởng
Mắt em, đâu đó, lá răm dài
Bài thơ lạc vận buồn như khóc
Và chiều sương lạnh bốc đầy tay.
ĐCĐ