em thu
EM THU
Anh rót đầy mùa thu
Cái nồng hè tháng bảy
Em ngồi xa đến vậy
Lấy gì bù trời xanh
Em mong manh thời gian
Hơn trăm vàng bông cúc
Đập mê man vòm ngực
Trái tim mình trưa nay
Khéo chớ thả tóc dài
Mà anh thương tóc ngắn
Thu đâu đây gần lắm
Những lá giòn rơi rơi
Anh gửi dấu chân côi
Dọc con đường thấp thỏm
Có nụ mầm chớm lớn
Em hiểu đấy, cỏ thôi
Xin đáp tạ một người
Biết thương mùa dạo ấy
Thôi, trả về tháng bảy
Tháng tám rồi em. Thu
ĐCĐ