anh vẫn khóc trước đời thường - mộng mị
Anh không muốn trốn mình trong tháp ngà
Xa lánh đời tung bão táp mưa sa
Anh giang rộng vòng tay ôm tất cả
Những ngọt bùi, cay đắng… khắp thiên hà
Em chẳng cần phải đi tận đâu xa
Buồn day rứt những điều không, điều có
Chuyện tình ta phải chăng là lốc gió
Cuốn hút nhau vào huyền bí bao la
Anh vẫn khóc trước đời thường ,mộng mị
Giọt nước mắt bi thương không vô lý
Cứ đầm đìa ngập ý chí ,suy tư
Ngập dối gian… ngập thân ái... nhân từ
Bài thơ xưa một ngày thành bất tử
Anh xé hồn tung vào miền quá khứ
Bình nguyên kia hoa lá vẫn vô tư
Anh và em sao tính toán cộng trừ ?
Rồi một ngày ta sẽ xa nhau mãi
Mê cung nào sẽ hậu đãi tình ta ?
Anh mong ước trên những ngón tay ngà
Có chiếc nhẫn của Thơ ca ban tặng
Ðến bên em anh muốn làm giọt nắng
Tỏa hết mình để sưởi ấm tình ca
Dù sóng thần có vùi lấp nhạt nhòa
Tình anh em luôn chan hòa gìn giữ
Vũ Kim Thanh