đã lỡ rồi
Kính gởi đến những tâm hồn đồng điệu.
Khuya nay, lòng ta buồn, thật là buồn!
Nghe chuyện đời, mắt lệ chảy trào tuôn!
Tim ruột đau, như dao cắt từng đoạn.
Làm hồn ta đang loạng choạng quay cuồng.
Ngồi trên lưng cọp, làm sao tuột xuống!
Đã lỡ rồi, ta không thể nào buông!
Lòng mong mỏi, mọi người được ý muốn,
Đừng ghét ganh sẽ chuốc lấy sự buồn!
Ta luôn giữ một tấm lòng yêu chuộng,
Thương nhân sinh cùng vạn vật muôn phương.
Từng tặng ban những gì ta thừa có,
Muốn ai ai cũng hưởng phước Trời cho.
Buồn khuya nay, thật là cái buồn to!
Nỗi đau đớn, thắt quặn co cõi lòng.
Muốn buông bỏ, trốn vào trong u-tịch,
Để không còn thấy cảnh nghịch giữa đời!
(Ivry s/Seine, rạng ngày 03-07-1998)