nỗi buồn
      
      
      
      
        Xướng: 
- Trần Mạnh Hùng 
Hoạ: 
- Sao Mai 
- KimGiang 
- ViVi02 
- LuKy 
- Nguyens 
Nghiêng Nghiêng suối tóc dáng hoa mơ. 
Chảy xoã bờ vai chảy hững hờ. 
Vời vợi đông sầu vương khoé mắt. 
Mơ màng thu nhuộm dáng hoang sơ. 
Em mang ân ái đan thành mộng. 
Em dệt tình yêu sợi ngẩn ngơ. 
Nước mắt lăn dài theo luyến nhớ 
Nỗi buồn còn động chút ngây thơ 
Trần Mạnh Hùng 
Họa 
Tình Nồng 
(Họa "Nỗi buồn" của TMH) 
Lim dim mắt ngọc thoáng tình mơ 
Nhè nhẹ lâng lâng môi khép hờ 
Lá thắm sớm nay duyên biếc biếc 
Tình nồng xưa ấy mộng đơn sơ 
Ai yêu da diết cho tim nhớ 
Ai khổ u hoài khiến dạ ngơ 
Ta khóc thương ta trong khắc khoải 
Cho ai lưu luyến một đời thơ. 
SM - 04/12/2005 
Chỉ Dám Mơ 
(Họa "Nỗi Buồn" của TMH) 
Ngày ấy nàng trao một tứ thơ 
Mang về tôi đọc hóa ngơ ngơ 
Nàng gieo tình tứ ôi sao mượt ! 
Tôi viết hồi âm tựa mướp sơ ! 
Thanh trắc thanh bằng kho sắc khó 
Nghĩa đen nghĩa bóng hơ huyền hờ 
Đành thôi không dám làm thơ nữa 
Thôi hết yêu nàng chỉ dám mơ ! 
SM -04/12/2005 
Họa theo NỖI BUỒN của TMH. 
TƯỞNG TƯỢNG 
Ta ngồi tưởng tượng mối tình mơ 
Khỏa lấp buồn đau, chỗ dựa hờ 
Cứ cháy bừng lên theo ánh mắt 
Không tàn, lặng dấu vẻ thân sơ. 
Âm thầm lắng đáy lòng say mộng 
Dậy sóng tung bờ dạ ngẩn ngơ! 
Cứ ngỡ dần dần tan nỗi nhớ 
Ai ngờ thống thiết dội vào thơ. 
Kim Giang 
Tình hờ 
Còn gì đâu nữa mộng và mơ 
Giã biệt từ đây tình hững hờ 
“Yêu” vốn tự nhiên “tính bổn thiện” 
Người do tạo hóa “nhân chi sơ” 
Nhưng đời vẫn bể dâu oan trái 
Nên gặp nhiều gian dối ngất ngơ 
Thôi nhé từ đây xin giã biệt 
Tro tàn thưong tiếc mộng tình thơ 
vivi02 
Nhuận sắc bởi LÁ CHỜ RƠI 
Họa ngược vần bài Nỗi Buồn của Bác TMH 
Hoa rơi vội nhặt ép trang thơ 
Cánh mỏng mong manh thoáng ngẩn ngơ 
Còn đậm mùi hương thời mới nở 
Chẳng phai màu sắc thủa ban sơ 
Khi tươi ong bướm vờn đua lượn 
Lúc héo bướm ong lại hững hờ 
Ta ép vào thơ mong mãi nhớ 
Một thời hoa mộng đẹp như mơ 
LuKy 
Ý kiến nhuận sắc bởi lá Chờ Rơi 
Họa 
Mơ màng 
Nửa đêm thức dậy tưởng đang mơ 
Thoáng mắt ngươì xưa chút hững hờ 
Bỡ ngỡ đong đầy tình heó hắt 
Thẫn thờ lắng cạn cảnh đơn sơ 
Gió đông hờ hững vần thơ mộng 
Tuyết lạnh mơ màng ghép chữ ngơ 
Caí rét đêm trường dâng nỗi nhớ 
Se buồn giá buốt ngập hồn thơ 
Nguyễns