sợ . . .
Anh đi, ta nhìn theo ngơ ngẩn
Níu làm sao cho được bước chân
Câu giả biệt vội vàng quá đổi
Hình như anh cũng sợ mình thân ?
Ta bỗng thấy hồn ta khác lạ
Nhớ vu vơ và đợi vu vơ
Anh không biết có hay không hở ?
Mà mắt nhìn như cũng say mơ
Ta giận lắm vì môi e ngại
Sợ luyến lưu giây phút hoá đau
Và sợ cả những điều không tưởng
Nên lặng nhìn con nắng nghiêng chao
07/14/05