thì cũng như lá chờ duyên mà bỏ nhánh
Thì cũng như lá chờ duyên mà bỏ nhánh
Rừng ngóng theo trong trơ trụi chiều buông
Em chờ duyên nhờ nhạt thác mưa nguồn
Bỏ tôi lại với suối sầu xa vắng
Vai quằng đủ những phố đời cay đắng
Gánh còng hơi tình ngàn dặm cô liêu
Bước xa nhau thì một bước cũng nhiều
Có đứng lại cũng muôn trùng kỷ niệm
Ngày cứ nhớ nên mơ đành tắt lịm
Đêm chỉ về với từng khoảng ngất ngây
Thu của ai mà mộng lại chẳng đầy
Chẳng tươi đủ những tháng ngày vàng ủ
Tay nắm mãi những niềm tin tàn rũ
Đo thời gian với nhịp thở buồn buồn
Nói gì đây với một chút vương vương
Lời có đủ với chiều dài định mệnh
Thì cũng như lá chờ duyên mà bỏ nhánh
Em cũng chờ duyên mà bỏ bến tình xa
Dòng tóc mơ sao chảy ngược thiên hà
Sợi dĩ vãng rớt bên bờ cõi tạm
Tuệ Tâm