lá chở sầu
Chớ cột trăng bằng sợi tóc em
Vì Thu sai lá tỏa đi tìm .
Sao em lại nhốt trăng trong mắt
Anh phải chuộc bằng cả trái tim ..
Gió chở mây vờn trăng dễ thương
Còn tim anh nứt mấy mươi đường .
Em cho nắng Hạ vào nung bếp
Như nướng tình thu chẳng vâ'n vương ..
Bếp Hạ tàn như đã rất lâu
Tình anh chìm cũng tận mồ sâu .
Ngàn sau có kẻ tìm trăng hỏi
Vẫn thấy rừng xưa lá chở sầu ...
Nhược Thu