vẫn
Hy vọng vẫn nuôi một chuyến về
Bao năm chôn chặt mảnh tình quê
Thân yêu từ độ xa lăng lắc
Nhung nhớ đến từng...miếng ghét, chê
Sánh tợ món ngon khác vị hương
So như gá nghĩa chẳng duyên lương
Nên chi một chút lao xao cũ
Cũng đủ nghĩ suy suốt dặm trường
Đầu cúi nhận phần kẻ ngốc si
Phủi tay mất sạch bước chân đi
Phận thân hồn phách đầy thương tích
Kiếm gãy gươm rơi gạt lệ bi