tuổi xuân
Xót xa nhìn cam rụng
Nước hiu buồn cuốn đi
Lòng như trái khô mật ,
Hanh hao mộng xuân thì
Anh – cuối rừng nằm lại
Đẹp mãi màu thanh xuân
Em –quang gánh bên sông
Trĩu thêm bao gió bụi
Có lắm chiều sương khói
Cố tìm hình bóng nhau
Chỉ thấy cánh chim chao,
Đợi mùa xanh trở lại
Và thầm mong cây trái
Con thơ chóng lớn nhiều
Dù tóc người dầu dãi ,
Chẳng còn xanh bao nhiêu …
Bùi Thụy Đào Nguyên
Quýt
Anh đi quýt vừa mượt lá
Bấm tay, trái đã bốn mùa
Không biết xứ người xa lạ,
Anh còn nhớ đến vườn xưa
Lắm lúc em nằm thao thức
Ôm con lòng nghĩ đến anh
Ngắm trẻ giống cha như đúc ,
Buồn như quít rụng quanh đầm
Buồn như mùng xanh ngày cưới
Vá đi , vá lại mấy lần
Đêm đêm cuộn tròn thay gối ,
Mơ về ngày cũ bên anh
Sáng nay quýt hồng chín rộ
Toả bao hương trái thơm nồng
Muốn hái làm quà... lại sợ,
Biết “ người ấy ’’ có vui không ?…
Bùi Thụy Đào Nguyên