nỗi buồn tháng hạ
Đi trên lối nhỏ một chiều
Giữa con dốc nắng buồn hiu hiu buồn
Ve sầu trỗi khúc thê lương
Ru mùa hạ trắng buồn vương lối về
Kéo dài sợi nhớ lê thê
Sân trường gốc phượng câu thề ai trao
Từ ta khoác mảnh chiến bào
Thề xưa cũng đã đi vào lãng quên.
Đời như con sóng bồng bềnh
Rong rêu mấy độ phủ lên phận đời
Tình xưa áo trắng một thời
Nét buồn dỉ vãng ru lời thệ xưa.
Hạ buồn từng nốt nhặt thưa
Tiếng ve rời rã buồn mưa trong lòng
Hỡi người tình đã qua sông
Hè sang nhìn cánh phượng hồng nhớ ta.
Mấy mươi năm vẫn chưa nhòa
Nhớ màu cánh phượng nhớ tà áo ai
Trong ta nguyên vẹn hình hài
Sân trường dáng nhỏ tóc dài ngày thơ.