lênh đênh
      
      
      
      
        (Viết cho Em, người Mẹ trẻ cô đơn) 
Em vẫn im lìm đi qua ngày tháng im lìm 
Lặng lẽ nuôi con chưa một lời than vãn 
Không thể thấy trong em có điều buồn nản 
Những vết lệ dài em giấu kỹ giữa màn đêm 
Dường như em cam lòng với phận số lênh đênh 
Làm nhánh liễu xanh trườn trên mặt gió 
Mang tiếng trẻ thơ lấp vùi khốn khó 
Dù ánh mắt sâu hoằm còn canh cánh một nỗi đau 
Em từng ao ước mình một hạnh phúc bền lâu 
Cái em có là nỗi cô đơn vô bờ bến 
Em đã xanh xao nhiều so với ngày em đến 
Mà tương lai gầy guộc chiếc bóng mờ 
Chập chờn phía sau bức rèm mỏng buông hờ 
Em vuốt tóc con hay vuốt lòng hiu quạnh 
Như sa mạc khô cần một đêm không giá lạnh 
Hơi thở ấm mong chờ xa lắm ở nơi đâu 
LTP 
07/07