xuân xưa hà nội
"Hà Nội ngày tháng cũ cuốn hút tâm tư con người đã có một thời trong tuổi vào yêu. Hà Nội vào thu. Hà Nội đang xuân. Hà Nội ve kêu gọi hè. Tất cả đã làm nên kỷ niệm, một kỷ niệm êm đềm khiến bao luyến tiếc nhớ nhung. Ba mươi sáu phố phường, cùng vài mươi cái ngõ đã làm mòn bao gót giày của những chàng lãng tử. Hà Nội với khung trời lãng mạn đã làm nên sôi nổi những cuộc tình, cho nên bất cứ ngõ nào, phố nào cũng vương vất những yêu thương, cũng gợi nhớ những kỷ niệm. Những mái tóc bềnh bồng, đôi tà áo bay bay, gót hài khua hè phố không bao giờ quên cho được. Hà Nội lại vào Xuân. Xuân bây giờ và Xuân Xưa Hà Nội."
Gió xuân như lạc về Hà Nội
Gởi nhớ nhung qua khắp nẻo đường
Chuông gọi chuyến tàu bên phố Huế
Ðưa em về lễ phố Hàng Ngang
Em qua Cầu Gỗ lên Thê Húc
Cầu nguyện cho nhau sớm đẹp đôi
Ði giữa hương nồng thơm khói pháo
Chuông rền trống giục sóng đầy vơi
Hàng Bông em thích dừng chân nghỉ
Tháo chiếc hài thêu gỡ pháo hồng
Ta dắt tay nhau về Ngõ Huyện
Mưa xuân tưới ướt nụ hôn nồng
Chung vai ta đến đền Quan Thánh
Xin Thánh tình yêu mãi vẹn toàn
Theo dọc Cổ Ngư vào Trấn Quốc
Tây Hồ lồng lộng gió đương Xuân
Qua đền Voi Phục nghe trừ tịch
Chùa Láng cùng nhau đón tết về
Pháo nổ bùng lên, đào mới chớm
Phố phường chợt tỉnh những cơn mê
Ba mươi sáu phố em còn nhớ?
Từ ngõ Châu Long đến Chợ Hôm
Từ bến Thiền Cuông qua Phúc Xá
Nhà em Hàng Ðậu hướng Gia Lâm
Mưa xuân buông nhẹ trên Hàng Giấy
Qua phố Sinh Từ lất phất rơi
Cùng hẹn Cửa Nam chiều gió dậy
Ðưa nhau về thư viện Ðường Ðôi
Em lên Quán Sứ, anh Yên phụ
Rồi sẽ cùng ra hẹn Tháp Rùa
Xem nước Hồ Gươm trôi Thủy Tạ
Lắng nghe chuông tàu điện đong đưa
Sóng đôi xe đạp lên Ðồn Thủy
Nghe sóng reo vui cát nước hồng
Lại cột đồng hồ đo thế kỷ
Kéo dài Tô Lịch những triền sông
Về Ô Quan Chưởng nghe cờ phất
Hàng Lọng xênh xang mũ áo triều
Nghiên bút Tràng Thi lều chõng khuất
Bảng đề danh sĩ vắng đìu hiu!
Hàng bia Quốc Giám rùa im lặng
Ngựa đá rêu phong đứng cúi đầu
Tiến sĩ xướng danh lừng dĩ vãng
Vẫn còn vang vọng mãi ngàn sau...
Ta đang lưu lạc bên trời biển
Chợt gió xuân về ngát khói nhang
Nhớ áo em bay chiều giáp Tết
Tâm tư trùng xuống, lòng mang mang
Bao giờ ? Biết đến bao giờ nhỉ?
Thổ lộ cho nhau nỗi đoạn trường
Gói gọn hành trang về cố quốc
Cùng em ta dạo khắp quê hương
Ðông Anh