vọng
Con đeo nặng tình duyên kiếp này
Chẳng thể xin người làm đệ tử
Chẳng thể xuống tóc quy y phật pháp
Lem luốc bụi trần
Bái vọng cõi thiền tăng
Chút lòng thành chẳng rửa được tấm thân
Phút tĩnh tâm chẳng san phẳng u uất cho bình an ngự trị
Kinh sách đọc chưa tròn câu ý
Quầng mắt bơ phờ dang dở giấc đêm
Con mất lòng tin ở chính mình
Sống dồn nén thả trôi số phận
Không đủ sức vẫn liều ngụp lặn
Kiếm tìm rồi lại bỏ đi
Người khoác thiền y lòng sáng chân kinh
Đời đạo sĩ bởi đâu thành chính quả
Người lội ngược dòng lánh xa bến đục
Thanh thản hiên chùa
Thả chuông ngân
Một lời thơ thay lời cầu xin
Chắp giữa lòng tay
ép vào trang giấy
Nếu có kiếp sau
Nếu có làm người
Xin phật pháp vô biên
Rũ cho con hết tội lỗi và nghĩa đời kiếp này mang chịu
Quỳ dưới chân người tự ấu thơ