mẹ tôi, người việt nam . . .
Một giọt lệ rơi đọng trên mi
Bất giác trong tim nỗi nhớ về
Nếu con còn Mẹ vui biết mấy
Và lẽ cuộc đời bớt đắng cay
Trái tim cất hát lời dịu êm
Hãnh diện có Mẹ người Việt Nam
Tình cao như núi, dịu ngọt mát
Chăm sóc gia đình, chuyện áo cơm
Giọt lệ thứ hai, rớt cho con
Lạc bước chân non thiếu Mẫu tình
Chiếc mũng nhỏ nhoi trong biển lớn
Một bó mạ non giữa giòng đời
Hai mươi năm rồi, con cũng quen
Những khi vấp ngả, gượng đứng lên
Những lần trúng gió, cơn lạnh nóng
Chỉ biết lặng thầm nguyện Ơn Trên
Thêm giọt lệ nữa, rớt mặn môi
Công ơn Mẹ đã ... dưỡng nuôi con
Những năm đầu đời hồn nhiên thắm
Những đêm ngoặt nghèo Mẹ trông nôm
Con hiểu Tình Mẹ hiểu nỗi lòng
Con thương kính Mẹ, Mẹ biết không
Sóng đời xuôi ngược, thuyền lạc bến
Nhưng mãi muôn đời, Nhân Ái trong.
Con về thăm Mẹ . . . con lại đi
Những bông hồng thắm có nghĩa gì
Câu kinh lời nguyện Cầu liên lỉ
Cầu mong Mẹ hiền . . sáng Hào Quang
Con biết :
Khi về bên Mẹ lệ sẽ tuôn
Không có tại sao ... chỉ thấy buồn
Bao năm xa Mẹ vòng tha thiết
Nay có gần kề, mồ lạnh băng
Giấy nào thấm khô dòng nước mắt
Khăn nào đau đớn hơn màu tang
Nhiều năm đã qua, vẫn ngỡ ngàng
Mỗi khi nhìn Mẹ qua hình xưa . . . .
aB